Tieudietvietcong's Blog

Freedom, Democracy, Human Rights, No Communism For Vietnam

RỜ MU RÙA” CHÍNH TRỊ” – TRƯƠNG MINH HÒA (Tinparis.net)

RỜ MU RÙA” CHÍNH TRỊ” – TRƯƠNG MINH HÒA (Tinparis.net)

Bói toán là một ngành nghiên cứu không chính xác, đơn thuần là dựa vào một số lý thuyết giải thích về vũ trụ, các luật thiên nhiên… để tán rộng về số mạng của một người nào đó hay nếu là có trình độ cao, có khả năng tiên đoán vận hạng của một dân tộc, thế giới; những người có khả năng nầy, thường rất hiếm hoi, đó là các nhà tiên tri, để lại cho đời những tài liệu, sấm giảng. Nhưng cũng tùy theo trình độ của người tiếp nhận mà những lời tiên tri được hiểu theo suy diễn của từng cá nhân và từ đó đưa đến lòng tin vào những biến cố trong tương lai, những lời tiên tri thường mơ hồ, như bài toán khó và thường ứng nghiệm sau khi đã xảy ra.

Tuy nhiên, vì có nhiều người muốn biết về số mạng của minh, nhất là có người lâm vào hoàn cảnh khó khăn, gia đình lộn xộn, tình duyên không như ý, công danh lận đận, xui xẻo….mà tìm đến thầy bói để nhờ giải đáp những thắc mắc, như là các nhà cố vấn tâm lý” không bằng cấp và cũng không licence, giấy phép hành nghề”, xoa dịu tâm lý của những người đang cần những tin tức về cuộc đời mình trong tương lai. Nhưng không phải thầy bói nào cũng là tiên tri, nói chính xác tất cả những gì mà thân chủ mong muốn; nếu thầy giỏi thì chả cần phải hành nghề, cứ ngồi nhà, đoán các con số loto, sổ hàng ngày, trúng độc đắc. Cũng như những người tự nhận là có thể giúp cho nhiều người khác trở thành triệu phú, và họ hay mở các khóa học, thuyết trình để giúp người nào đó, với hai bàn tay trắng mà trở thành giàu sang; tuy nhiên, nếu biết cách làm giàu, tại sao không thực hành để đạt đến vinh quang trong cuộc đời, mà lại đi dạy người khác làm giàu?

Tại Việt Nam, thầy bói hành nghề khá nhiều, do đất nước nghèo, chiến tranh, đại họa Cộng Sản luôn đe dọa và ngay cả những kẻ vô thần, cán bộ Cộng Sản cùng tìm đến bói toán để nhờ xem quẻ, chỉ dẫn phong thủy, hướng mồ mả… để con cháu tiếp tục trị vì mãi mải, dù bọn nầy thù ghét tất cả các tôn giáo và Trời, Phật, Chúa, là những kẻ thù không đội trời chung, theo như lời dạy của Karl Marx:” tôn giáo là thuốc phiện”. Tức là tụi Cộng Sản vô thần đã bị mất chỗ dựa tâm linh, nên đi tìm đến bói toán, phong thủy, để có lợi cho họ sau nầy, kéo dài quyền hành, quyền lợi mãi mãi cho con cháu. Đó là tín ngưỡng của kẻ vô thần mang tính” duy vật”, tức là cái gì làm lợi là bọn ăn cướp Cộng Sản nhào tới ngay.

Loại thầy bói được nhiều người tin cũng có, chế diễu cũng nhiều, như câu tục ngữ:” thầy bói ra ma, quét nhà ra rác”, đó là những thầy bói mù, không thể viết, đọc chữ, theo sách bói toán, nên phải dùng phương pháp RỜ MU RÙA mà suy đoán vận mạng, tài lộc, tình duyên, quá khứ, vị lai của thân chủ để kiếm chút tiền sinh sống. Người Việt có tánh khôi hài, nên mới có câu chuyện về một thầy bói đại tài, nói đâu trúng đó, được diễn đạt qua các câu thơ sau đây:

” Số cô có mẹ, có cha.
Mẹ cô đàn bà, cha cô đàn ông.
Số cô có được tấm chồng.
Sanh con đầu lòng, không gái, thì trai”.

Bói kiểu nầy là trúng phóc, rõ ràng hơn cả sấm giảng Trạng Trình, Nostra Damus… tuy nhiên khi hỏi về cha chết lúc nào, thì thầy đáp ngay:

” Cha cô chết lúc ban ngày..”.

Thân chủ chen vào:” không phải, thầy coi lại.. đi”. Thầy bói ứng phó ngay:” tôi chưa nói hết mà”, đoạn đọc tiếp:

” Cha cô chết lúc ban ngày.
Thương con nhớ vợ, chết rày ban đêm”.

Như vậy là trúng 100 % chứ đòi hỏi gì nữa phải không?. Bói toàn cũng như người mù sờ voi, nên tùy theo đối tượng, tâm lý, kinh nghiệm mà thầy tán hưu tán vượn, dùng những từ chuyên môn như: hành thông, tam họp, tứ hành xung, tứ mộ, tứ tuyệt, ngũ hành tương sinh, tương khắc, xung khắc, nhị hợp, đại cát, tiền hung hậu kiết, tiền vận, hậu vận….mà làm cho thân chủ như lạc vào mê hồn trận và chi tiền, về nhà, sau nầy trúng trật hạ hồi phân giải, vì các thầy bói đều có cái “ chính sách” ( policy) trước sau như một, dù ngũ hành có thể trật, âm dương có thể sai, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi là:” coi bói không có bảo đảm” và đương nhiên là :” NO MONEY BACK GUARANTEE” như hầu hết các thương nghiệp tại các nước Tây Phương.

Tại hải ngoại, trà trộn theo làn sóng tỵ nạn, cũng có thầy bói, bốc sư đủ dạng, từ coi chỉ tay, chỉ chân, tướng mệnh khảo luận…. đến thầy tử vi, rờ mu rùa…ngay cả báo Người Việt cũng có bốc sư Nhân Quan, lợi dụng bói toán đầu năm để” chúc tết mấy thằng khủng bố Việt Cộng” ngay tại Little Saigon, thủ đô người Việt tỵ nạn Cộng Sản. Nhiều thầy bói thành đạt, thân chủ đông đến nổi phải có điện thoại hẹn trước và nghề nầy lấy tiền mặt, trốn thuế ngon lành, chặt đẹp còn hơn cả các nghề có bằng cấp. Tuy nhiên, trong cộng đồng, ngoài thầy bói gia đạo, còn có giới RỜ MU RÙA CHÍNH TRỊ, là những người có kiến thức hay là giới hiểu biết tình hình theo nhận định của người khác. Họ gồm nhiều thành phần trong các tổ chức, đảng phái, cộng đồng….mặc sức mà tiên đoán tình hình Việt Nam theo sự hiểu biết, định kiến và ý đồ riêng. Rờ mu rùa chính trị thường nhắm vào hai đề mục nhạy cảm là:

1-Chính sách của Hoa Kỳ đối với Việt Nam:
Đây là những điều tiên đoán, tùy theo suy luận, trình độ của người rờ mu rùa mà tán. Tuy nhiên, các thầy bói rờ mu rùa nào có bằng cấp cao như tiến sĩ, giới chức cao cấp miền Nam như cựu thủ tướng, bộ trưởng, kinh tế gia, giáo sư đại học, tướng lãnh, các lãnh đạo đảng phái chính trị, chủ tịch các đoàn thể, nhân sĩ…. là rờ mu rùa ” chính trị”, có người tin theo và tin, nên dễ bị lầm lạc, tẩu hỏa nhập ma tư tưởng, do tin vào những nguồn tin xuất phát từ” sáng tạo lẫn tối tạo” do một số người có tai có tiếng trong cộng đồng. Nhưng tin theo lối rờ mu rùa nầy là bị cho uống liều thuốc mê, ngủ hoài mà không dậy nổi. Do đó, trong suốt thời gian qua, có nhiều thầy bói rờ mu rùa có bằng tiến sĩ, luật sư, bác sĩ…cứ rờ mu rùa về” tương quan của Hoa Kỳ về tình hình Việt Nam” để đưa ra những lời” tiên đoán tình hình”, nhất là mỗi khi thay đổi tổng thống, lưỡng viện, thay đổi đại sứ ở Việt Nam…nhưng sau khi đoán già, suy non, thì tình hình vẫn không khả quan và lại thất vọng, đoạn đoán tiếp, cứ thế mà phát huy lối đoán mò thời sự.

2-Trung Cộng bành trướng thế lực:
Chiếm hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, vùng biển nhiều tài nguyên hải sản, dầu khí, vị thế chiến lược ở biển Đông; đất đai ở 6 tỉnh biên giới bị chiếm luôn. Thế là có những thầy rờ mu rùa nói về: Mỹ dùng Việt Nam để đương đầu với Trung Cộng, rồi hành động bằng cách mở ra các cuộc hội thảo về đất đai, nhất là băng đảng Canh Cách, nơi có” lực lượng thầy rờ mu rùa” khá đông, lại có chất xám là Hội Chuyên Gia, nên có những tiến sĩ kỳ cựu như Nguyễn Văn Canh, mở các cuộc” du thuyết rờ mu rùa” tại Hoa Kỳ, Âu, Úc…. để nói về” bảo toàn đất tổ”, khổ lắm nói hoài, nói dài, nói dỡ, nói mà không biết mắc cỡ, nói như ăn phở…bò, là lò nói láo, của lũ cáo, lại được đang báo, quảng cáo trên các đài phát thanh, truyền hình, rình mò” đòi lại đất tổ”, từ chổ tay không, nên đừng trông mong có kết quả. Rồi các thầy rờ mu rùa chính trị , còn” xủ quẻ” thêm cái vụ: nộp đơn lên Liên Hiệp Quốc để đòi đất, đảo, biển….bộ giỡn hay sao?. Hoa Kỳ và các nước Liên Âu còn chưa làm gì được Trung Cộng, họ có quyền lực, tài chánh….còn cái Ủy Ban Bảo Toàn Đất Tổ, hay các tổ chức thuộc băng đảng Canh-Cách, có nhiều người thầy rùa có bằng tiến sĩ, bác sĩ, luật sư….cũng không đủ trọng lượng để bắt Trung Cộng thực thi tuyên ngôn có từ thời Lý Thường Kiệt:

” Nam quốc sơn hà, nam đế cư.
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ, lai xâm phạm.
Nhữ đẳng hành khan, thủ bại hư!”.

Được biết, thời xưa, Lý Thường Kiệt” châu chấu đá xe” là do quân Nam có lực lượng, đánh quân Tàu te tua ngay trên đất Tàu là châu Ung và Châu Liêm… chớ ngày nay, mấy ông có bằng cấp mà không có thực lực, hậu thuẫn, mà chỉ có” trên răng, dưới dái” thì còn lâu mới đòi được những gì đã bị Việt Cộng dâng hiến cho quan thầy từ thời thằng Hồ Chí Minh đến nay. Ngay cả ở pháp đình, nếu ông quan tòa mà không có cảnh sát kế bên, thì các can phạm coi quan tòa là thằng hề mà thôi, chớ đừng nói đến những quan hệ quốc tế.

Một điều chắc chắn” như bắp là: không có người Việt nào, kể cả người Mỹ bình thường, hay những giới chức, nằm trong Tòa Bạch Ốc, Ngũ Giác Đài, quốc hội lưỡng viện liên bang….biết rõ chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ đối với các châu lục, chỉ trừ một số nhân vật chóp bu như tổng thống, bộ trưởng…. Chính sách của Hoa Kỳ tùy thuộc vào các yếu tố sau đây:

-Quyền lợi: các đời tổng thống đều lấy câu:” không có bạn, thù vĩnh viễn, mà chỉ có quyền lợi mà thôi”, do đó Hoa Kỳ áp dụng chính sách ngoại giao uyển chuyển để hổ trợ cho ngoại thương, quyền lợi. Chỉ có các nước Cộng Sản, đảng siêu cướp chỉ biết quyền lợi của đảng là tối thượng, như câu nói của thằng Hồ Chí Minh:” thà mất nước, chớ đừng để mất đảng, phải bảo vệ đảng như bảo vệ con ngươi trong tròng mắt”.

-Lá phiếu: đây cũng là yếu tố quan trọng, phản ảnh tinh thần” tôn trọng ý dân là ý trời”, dân muốn là chính phủ phải làm theo, nếu muốn tái đắc cử. Trong cuộc chiến Việt Nam, từ thời tổng thống Kennedy đến Johnson, Nixon… đều đổ quân vào Việt Nam để ngăn chận làn sóng đỏ; dù tại Hoa Kỳ, phong trào phản chiến khuynh tả biểu tình, phá rối, nhưng đây chỉ là thiểu số và dân chúng Mỹ vẫn bầu cho những tổng thống cam kết đánh Cộng Sản tại Việt Nam để bảo vệ quyền lợi và an ninh cho đất nước họ. Tuy nhiên, đến gần cuối nhiệm kỳ của Nixon, vì tình hình phức tạc và dân Hoa Kỳ không muốn đánh Việt Cộng nữa, do tác động của phong trào phản chiến ( trong đó có Võ Văn Ái, Cao Ngọc Phượng, Thích Nhất Hạnh.. ) từng sang Mỹ vận động, tiếp tay cho giặc và trong chính phủ, quốc hội có một số chính khách thời cơ như Jo Biden, Edward Kennedy….gây áp lực, nên mới có chuyện thất thủ miền Nam ngày 30 tháng 4 năm 1975.

-Do gián điệp cài vào: đây là trường hợp hy hữu, vì các cơ quan an ninh, phản gián rất kỷ trong vấn đề:” phòng gian bảo mật”; nhưng Trung Cộng lợi dụng” sở đắc” ham gái, mê tiền của tổng thống Bill Clinton mà vài siêu điệp John Huang vào Tòa Bạch Cung, được cất nhắc làm tới chức phụ tá thứ trưởng ngoại thương, là phó chủ tịch đảng Dân Chủ Mỹ, tham dự 37 cuộc họp tối mật, nên những chính sách kinh tế, quân sự của Hoa Kỳ được xì hơi cho Trung Cộng đánh bắt mà hành động. Do đó, thời Bill Clinton, Trung Cộng hưởng được rất nhiều lợi lộc là nhờ có gián điệp nằm bên cạnh tổng thống. Vụ siêu điệp John Huang còn dữ dội, nguy hiểm hơn cụm tình báo siêu điệp A 22 với những tên như Huỳnh Văn Trọng, Vũ Ngọc Nhạ… dưới thời tổng thống Nguyễn Văn Thiệu ở miền Nam Việt Nam trước 1975; tuy nhiên, vì những lý do thầm kín sau hậu trường sân khấu chính trị, danh dự của một tổng thống đệ nhất siêu cường, uy tín của cơ quan tình báo lừng danh C.I.A…nên vụ gián điệp nầy chìm xuồng, thay vào đó là vụ tai tiếng về” tình dục” giữa ông tổng thống đại tài chơi kèn saxo và nữ thư ký tập sự Tòa Bạch Cung Monica Lewinsky, hình như để” đánh trống lãng”, làm cho dư luận không chú ý đến vụ siêu điệp Trung Cộng, là chuyện động trời, phương hại nhiều đến quyền lợi của Hoa Kỳ cho đến ngày nay, khi Trung Cộng được đà, tiến công kinh tế, bành trướng quân sự, đúng là kế:” di họa Đông Ngô”. Tuy nhiên, hảy chờ xem thời gian sau nầy, khi được giải mật, hay là sau khi Bill Clinton giả từ gác trọ, thì lịch sử Hoa Kỳ mới có thể mang ra ánh sáng vể cuộc đời và sự nghiệp của một tổng thống ham tiền, mê gái.

Do đó, có thể nói là người Việt Nam cư ngụ tại Hoa Kỳ, chưa ai có thẩm quyền, khả năng để biết rõ chính sách của đệ nhất siêu cường nầy đối với nước Cộng Hòa Xã Hội chủ Nghĩa Việt Nam, mà chỉ có nhiều thầy rờ mu rùa, sờ voi mà nói, thì làm sao chính xác và tin được; dù thầy rờ mu rùa là người khoa bảng, có bằng tiến sĩ, bác sĩ, giáo sư, luật sư kỳ cựu…và nhất là các thầy rờ mu rùa có mối” quan hệ hữu cơ” với băng đảng” Con Chim Không Cánh” thì càng phải” đề cao cảnh giá trước những âm mưu đoán mò, để thủ lợi cho tổ chức” có tà sách:” xem đảng Cộng Sản Việt Nam là thành phần dân tộc và tên quốc tặc Hồ Chí Minh là người có công với đất nước”.

Những thầy rờ mu rùa chính trị hải ngoại có thể là thành phần sau đây: giới chức miền nam, từng giữ những chức vụ quan trọng như đại sứ, làm việc ở bộ ngoại giao; những người lớn tuổi có bằng cấp cao như tiến sĩ, bác sĩ, luật sư; những chất xám, tốt nghiệp ở hải ngoại, băng đảng Canh-Cách….họ dựa và câu tục ngữ:” có lửa mới có khói” để đoán mò tình hình và sự” quan hệ Mỹ Việt” mà đưa ra lời tiên đoán hay võ đoán, đúng là” tin tức khí tượng cho tàu chạy ven biển”, nên không cứ đoán mãi mà không tìm ra đáp số. Tựu trung có mấy vấn đề sau đây:

Những điều xảy ra như: Hoa Kỳ đưa ra, đưa vào tên Việt Nam trong danh sách CPC, là trò hề, đây chỉ là thủ tục hành chánh ngoại giao, không bao giờ làm cho Việt Cộng sợ, nếu không mạnh tay, áp dụng cấm vận kinh tế, không nhập cảng hàng hóa từ Việt Nam, phong tỏa tất cả các trương mục của những tên trọc phú đỏ trong bộ chính trị trung ương đảng siêu cướp Cộng Sản Việt Nam…. Hoa Kỳ đưa hạm đội thăm viếng các thành phố, huấn luyện quân sự, thao dượt cứu cấp trên biển….nhưng vũ khí thì Việt Cộng đành phải xài đỡ vũ khí của quan thầy và đặt mua tàu, máy bay, cũng ở Nga, chớ Mỹ nào bán hay biếu không. Như vậy, không ai biết Mỹ muốn gì, nghĩ gì và có chính sách ra sao với Việt Nam. Những tay thầy rờ mu rùa chính trị thường tán hưu tán vượn về chính sách của Hoa Kỳ, mà” vận hạng đất nước hành thông” qua những vấn đề nhạy cảm sau đây:

A-Mỹ chưa bật đèn xanh:
Thực ra, Hoa Kỳ chỉ biết quyền lợi của họ trong các chính sách đối ngoại và họ cũng không phải là” thần thánh” với phép thuật nhiệm mầu mà” thò bàn tay” vào tất cả các quốc gia trên thế giới. Hoa Kỳ tôn trọng quyền” dân tộc tự quyết”, chỉ lên tiếng khi nhìn thấy các chế độ độc tài, Cộng Sản vi phạm nhân quyền đối với dân chúng của các nước đó; nhưng lại bị các nước Cộng Sản như Việt Nam, Trung Cộng phản đối:” can thiệp vào nộ bộ” để tiếp tục đàn áp, giết hại, tù đày con người bất hạnh phải chịu đựng trong các” thiên đàng Cộng Sản”.

Vì vấn đề giao thương, khi Hoa Kỳ rất ngại gặp thứ” bạn hàng” ngang ngạnh, gian trá, lật lọng như các nước Cộng Sản, nên Hoa Kỳ rất thích các nước Cộng Sản trở thành tự do, dễ buôn bán; do đó Hoa Kỳ có khuynh hướng hổ trợ cho bất cứ tổ chức, người dân nào đấu tranh cho dân chủ, để tiến tới một chính quyền như Mỹ, là giao thương rất tốt, công bằng. Cho nên, Hoa Kỳ không bao giờ” bật đèn xanh” cho bất cứ dân tộc nào, họ chỉ hổ trợ khi con người tự động đứng lên” giành lấy chính quyền về tay nhân dân”, với mục đích đó, nên Hoa Kỳ thường dành ngân sách để giúp cho các nhà dân chủ tại các nước Cộng Sản, độc tài.

Bằng chứng là vào đầu năm 1989, dân Đông Đức rụt rịt bỏ chạy khỏi” thiên đàng” và được Hoa Kỳ yểm trợ tài chánh cho những người tỵ nạn Đông Đức cho đến khi bức tường Bá Linh sụp đổ, hay ngày nay tại A Phú Hãn, Hoa Kỳ và các nước đồng minh chỉ hổ trợ cho một chính quyền dân cử, công bằng qua cuộc bầu cử, do dân quyết định, chớ không thò bàn tay áp đặt người lãnh đạo đất nước; như ở Do Thái, là đồng minh rất thân cận với Mỹ ở Trung Đông, nhưng Hoa Kỳ không” bật đèn xanh” để Do Thái xây dựng thêm các khu định cư trên vùng đất của người Palestine, dù Mỹ cũng mong muốn dàn xếp những xung đột kéo dài từ nhiều thập niên qua giữa hai dân tộc và có khi còn” bật đèn xanh” để khuyên Do Thái ngưng xây khu định cư, thế mà Do Thái nào chịu nghe. Những thầy rờ mu rùa chính trị và nhất là bọn gián điệp nằm vùng qua các cơ quan truyền thông” xanh vỏ đỏ lòng” lập lờ hai hàng” quốc-cộng” để tung hỏa mù; họ ru ngủ qua việc” Mỹ chưa bật đèn xanh” để làm nản lòng những người đấu tranh trong và ngoài nước, hầu giúp cho đảng Cộng Sản kéo dài thêm thời gian cai trị.

B- Mỹ dùng Việt Cộng để ngăn chận bành trướng Trung Cộng:
Đây là lối đoán mò của các tay thầy rờ mu rùa tồi. Mỹ thừa biết Việt Cộng đã trở thành tay sai đắc lực của Trung Cộng, kể từ sau khi mối bang giao tái lập từ 1992, sau khi quan thầy Liên Sô sụp đổ; mối tình hữu nghị Việt-Trung khắn khít như” quan thái thú cút cung triều đình”. Việt Cộng chỉ là con chó, tìm mọi cách ăn tiền Mỹ nhưng dây cầm tay do Trung Cộng. Ngày nay Mỹ có sứ quán, có nhiều doanh gia và đương nhiên là có cả những nhân viên tình báo C.I.A sang, dưới nhiều vỏ bọc như thương gia, chuyên viên, du khách….thì không lẽ Mỹ lại ngu ngốc đến độ là: không biết Việt Cộng là tay sai đắc lực, cùng ý thức hệ với Trung Cộng hay sao?.

Những quan hệ Mỹ-Việt qua các cuộc tham viếng của các giới chức cao cấp hai bên, các tàu chiến Mỹ ghé vào một số thành phố như Saigon, Hải Phòng….Mỹ giúp cho Việt Cộng trong việc huấn luyện quân sự, công an…..cũng chưa phải là những chỉ dấu cho thấy Hoa Kỳ thực sự muốn dùng Việt Nam để làm con cờ ngăn chận sức bành trướng của Trung Cộng trong vùng biển Đông. Những thầy rờ mu rùa còn tán rộng như: Việt Nam có truyền thống lịch sử ngàn năm chống Tàu, Việt Nam muốn thoát khỏi vòng tay Trung Cộng nên tìm cách tiếp cận với Mỹ, và Mỹ cũng có nhu cầu chiến lược tại Á Châu… tuy nhiên Mỹ cũng không làm lạ gì cái đảng cướp Cộng Sản Việt Nam là thế lực bất lương, có những yếu tố bất tín nhiệm như: Lật lọng ( từng xé bỏ hai hiệp ước quốc tế là Genève và Paris, mà trong đó, hiệp định Paris là có sự tham dự của Mỹ). Không được lòng dân (đây là điều rất quan trọng cho Hoa Kỳ trong việc yểm trợ một chính quyền) nhất là chế độ độc tài, là điều Mỹ càng không ưa.- Việt Cộng quá hèn nhát, là truyền thống” thượng đội hạ đạp”: đối với dân chúng, thì mạnh tay đàn áp nhưng đối với Trung Cộng thì quì lạy, ngay cả thời kỳ xung đột 1979, dù bị Trung Cộng mang quân” dạy cho một bài học”, nhưng Việt Cộng nào dám đưa ra Hội Đồng Liên Hiệp Quốc để nhờ can thiệp.

Trung Cộng chiếm quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, bắn, giết, cướp tài sản, đòi tiền chuộc của ngư dân Việt Nam đang hành nghề trong hải phận mình; thế mà Việt Cộng lại im lặng, không dám mạnh miệng phản đối Trung Cộng bằng” chống Mỹ” mỗi khi lên tiếng nói về vi phạm nhân quyền, thì bị” phét ngôn viên Việt Cộng” lớn tiếng:” không được xen vào nội tình Việt Nam”…những hèn nhát, điều kiện nêu trên, thì liệu Hoa Kỳ có muốn dùng Việt Cộng để ngăn chận Trung Cộng hay không?. Một điều dễ nhận ra là: mặc dù bên ngoài Hoa Kỳ có những quan hệ trên hình thức với Việt Nam về kinh tế, quân sự…nhưng Việt Cộng đành phải xài súng đạn do khối Cộng cung cấp, mua tàu chiến, phi cơ, tên lửa của cựu quan thầy Nga, chứ” thằng Mỹ” chắc là không có” chế độ” trang bị cho một kẻ lật lọng, khó tin và nay là tay sai trung thành với đối tác Trung Cộng. Trong quá khứ, Mỹ đã từng phạm phải sai lầm: giúp cho tập đoàn Saddam Hussein ở Iraq và nhất là quan hệ với Osama Bin Laden trong thời đế quốc Nga xâm lăng A Phú Hãn, nên đối với Việt Cộng, vốn có quá trình lật lọng và có ân oán giang hồ trong cuộc chiến Việt Nam, với hơn 58 ngàn quân nhân hy sinh, là điều mà Mỹ không bao giờ quên, nên bức tường đá hoa cương đen, dựng tại thủ đô Washington D.C là một nhắc nhở cho dân, chính phủ Mỹ về một đảng ma giáo đang cầm quyền tại Việt Nam. Một điều cần đặt ra là: nếu sau khi trang bị cho Việt Cộng mạnh như Nam Hàn, Do Thái, thì nếu Việt Cộng trở mặt, nên đây mới là nguy hiểm vô cùng giúp thêm sức mạnh vững chắc cho Trung Cộng trong giấc mộng làm bá chủ thế giới. Trong quá khứ, chính quan thầy Trung Cộng còn bị Việt Cộng chơi xỏ là theo Nga, dù Trung Cộng đã đổ nhiều tiền, người để đầu tư trong trận Điện Biên Phủ.

C-Băng đảng Canh Cách được Mỹ chọn làm con cờ để” hòa hợp hòa giải với Việt Cộng”:
Đây cũng là do một số tay rờ mu rùa chính trị, mà các thầy bói nầy chắc cũng là từ Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, nhằm phát động chiến dịch tuyên truyền, hầu cứu vớt cái tổ chức kháng chiếm dỏm, chống Cộng giả, thoái thân là Đảng Việt Nam Canh Tân Cách Mạng, nay suy yếu, chia thành hai cánh, kình chống nhau như hai phe trong đảng Cộng Sản Việt Nam. Đối với người dân Việt Nam tầm thường ở hải ngoại cũng thừa biết:

-Đảng Canh-Cách mất hết lòng tin và hậu thuẫn của người dân hải ngoại, sau khi những hoạt động kháng chiến lừa đảo, thu tiền, thanh toán người như băng đảng bất lương….

-Trong nước, đảng nầy không có cơ sở và nhất là có thực lực, nên thỉnh thoảng họ cử vài nhân vật cao cấp như vụ tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân trở về đề” rải truyền đơn” lên giả là bị bắt để gây tiếng vang. Điều nầy chứng tỏ là băng đảng Canh Cách không có người, nên đành phải đưa” tiến sĩ” nhân vật cao cấp trung ương đảng để làm công tác tầm thường nầy, nếu họ có người, thì chỉ cần đưa tiền, in ấn và nhờ người trong nước thực hiện, vừa bảo đảm công tác lâu dài và vừa bảo toàn bí mật.

Do đó, lẽ nào Hoa Kỳ lại không biết được một tổ chức có mặt trên đất nước của họ hay sao?. Nhất là các cơ quan an ninh như F.B.I, cảnh sát…nắm rất vững hồ sơ của những tổ chức nằm trên đất Mỹ, đáng lưu ý là vào thời chống khủng bố, thì các tổ chức càng được theo sát. Băng đảng Canh-Cách luôn tìm cách tung hỏa mù, họ nhờ có” đội ngũ chuyên gia” được coi là” trí thức” nhưng trở thành” trí ngủ” quá lâu khi bị băng đảng” dắt tay đi theo tấm bản chỉ đường của Việt Cộng” mà không nhận ra. Lý do là những thành phần khoa bảng vốn mang bản chất:

” Vì ấu trĩ, thờ ơ u tối.
Thích an thân mà tiếc máu xương”.

Cái tôi lớn hơn ” lập trường” và cái tôi với mảnh bằng cấp cao che khuất cả đấu tranh, khiến một số khoa bảng trở thành” mù lòe chính trị”, họ ngại khó khăn và tìm đến phương thức đấu tranh nghị trường theo mô thức các nước dân chủ, nhất là giới” khoa bảng trẻ” thiếu kinh nghiệm Cộng Sản, chụp lấy lối đấu tranh, rất phù hợp với đảng cướp:” dùng bất bạo động để tháo gỡ độc tài”, là lối đấu tranh” lộn địa chỉ”, sai đối tượng, mà đối với Cộng Sản, chỉ có hành động mạnh, cương quyết, mới mong làm cho chúng tháo chạy; còn đấu tranh bất bạo động nữa vời, áp dụng một phần đầu của Gandhi, là không thể thành công, phủi bụi dùm cho Việt Cộng; cho nên, sau khi huề thượng Thích Quảng Độ ban hành ” sách lược” vào ngày 29 tháng 3 năm 2009 là:” biểu tình tại gia và bất tuân dân sự” là được một số khoa bảng thuộc băng đảng Canh Cách, nhóm Phật giáo thuộc Quảng Độ với cái gọi là:” văn phòng thông tin TA BÀ thế giới” do cư sĩ họ Võ đảm trách, một số khoa bảng trẻ, các thứ cặn bả” trong các tổ chức, nay đã” đón gió trở cờ”, ủng hộ, ra thông cáo hẳn hòi.

Từ lối đấu tranh đó, nên băng đảng Canh Cách không được dân Việt Nam ở hải ngoại ủng hộ, nên chúng nhờ một số khoa bảng tay sai, tìm cách đưa tên vào các cuộc họp với vài nhân vật tại Tòa Bạch Cung, cùng với vài nhóm, cũng là người của họ cả. Điều nầy trái với nguyên tắc dân chủ tại Hoa kỳ, vì các tổ chức như băng đảng Canh Cách, chỉ là thiểu số, không do bầu cử mà ra, ngay cả đảng phái chính trị, lựa chọn ứng cử viên trong các cuộc tuyển cử, cũng phải có bầu chọn; trong khi đó băng đảng Canh Cách là” tự biên tự diễn” như các đảng Cộng Sản. Tuy nhiên, vì các cuộc họp nầy không” phản ánh” chính sách của Hoa Kỳ đối với Việt Nam, đây có thể là những cuộc thảo luận mang tính cách” hành chánh” nên băng đảng Canh-Cách tìm cách đưa người vào để tạo sự chú ý, đoạn cho các cơ quan truyền thông của họ thổi phồng, đánh bóng. Do đó, trong vài lần họp hành ở Tòa Bạch Cung, tay đại diện băng đảng là Đổ Hoàng Điềm tham dự và lếu láo tuyên bố:” từ năm 1990, đảng Cộng Sản không còn phân biệt đối xử với người quốc gia”, bị phản ứng nên chỉ có lời xin lổi giới hạn trong giới truyền thông tiếng Việt.

Vì không có hậu thuẫn, thực lực, nên các tay khoa bảng băng đảng Canh-Cách tìm đủ mọi cách để tiếp xúc với các chánh khách ( họ có khả năng ngoại ngữ hơn những người khác) nên thỉnh thoảng, thấy các cơ quan truyền thông của họ đánh bóng: phái đoàn đảng Việt Nam Canh Tân Cách Mạng gặp dân biểu nầy, nghị sĩ kia….tại quốc hội Âu Châu, Úc, Hoa Kỳ…. để nói về nhân quyền tại Việt Nam, nêu lên những quan ngại và đương nhiên là:

” Tiếp xúc nhiều mà kết quả chỉ số không.
Khi băng đảng vẫn tung hòa mù tranh đấu”.

Có thể nói là: không ai biết rõ chính sách đối ngoại và nhất là đối với Việt Nam, nên những đoán mò về tương lai nước Việt Nam cũng chỉ là thứ” báo cáo khí tượng thủy văn”, được thực hiện nhằm:

-Giúp cho Việt Cộng đỡ bị dân chúng đứng lên lật đổ, phải chờ đến khi Mỹ bật đèn xanh, thì tới bao giờ Mỹ mới bật.

-Mỹ dùng Việt Cộng để ngăn chận Trung Cộng, thì có chống Cộng cũng vô ích, vì Mỹ đã ủng hộ cho Việt Cộng rồi. Do đó, người Việt hải ngoại hãy dẹp bỏ quá khứ, hận thù, xóa hết tội ác của tên Hồ Chí Minh, đảng Cộng Sản…. cùng nhau” hòa hợp hòa giải” đế sát cánh với đảng Cộng Sản Việt Nam, cùng nhau chống Bắc Kinh, là mục tiêu phụ. Cho nên trong thời gian qua, hiện tượng du sinh, một số tổ chức thuộc băng đảng Canh Cách, lái mục tiêu sang chống Trung Cộng qua các cuộc biểu tình ở sứ quán tại Mỹ, Âu Châu…trong khi đó, bị đánh lạc hướng, mục tiêu chánh là Việt Cộng, là” tập đoàn thái thú Trung Cộng gốc Việt”, chính là nguyên nhân làm cho Việt Nam bị Trung Cộng đô hộ.

-Băng đảng Canh-Cách cố tung hỏa mù là: Mỹ dùng họ để đưa đất nước đến dân chủ đa nguyên. Nhưng Mỹ có tuyên bố, hay văn bản nào mà Mỹ đã khẳng định lập trường và chính thức chọn băng đảng Canh-Cách làm” lực lượng nồng cốt” để biến Việt Nam thành dân chủ?.

Nhưng lý do chắc chắn là: băng đảng Canh-Cách không phải là thế lực phục vụ đồng bào, dân tộc, mà là một nhóm bất lương, tham tiền, nay cấu kết với Việt Cộng để tiếp tục phản bội dân tộc, bàn giao hải ngoại qua chiều bài:” hòa hợp hòa giải theo định hướng xã hội chủ nghĩa”. Những tên hoạt đầu chính trị băng đảng Canh Cách đả và đang tung một số thầy rờ mu rùa chính trị để đưa hải ngoại vào” xa lộ Trường Sơn” tiếp tục dắt tay nhau đi theo tấm bản chỉ đường của đảng cướp ở Bắc Bộ Phủ, nên băng đảng Canh Cách đã có một số chuẩn bị:

-Ăn mừng đại thắng mùa xuân bằng âm mưu đổi ngày” quốc hận 30 tháng 4″ thành ngày” diễn hành cho tự do”.
-Chủ trương:” coi đảng Cộng Sản Việt Nam là thành phần dân tộc, tên quốc tặc Hồ Chí Minh là người có công với đất nước”, đó là bước chuẩn bị để:” hòa hợp hòa giải” với Việt Cộng hầu được đảng cướp ban bố chút quyền lợi và đồng thời cũng nhờ băng đảng nầy là Việt Cộng được mặc áo gấm dân chủ, đương nhiên là nhận được viện trợ, quyền lợi, mà còn được các quốc gia Tây Phương khen là:” Việt Nam có tiến bộ về tiến trình dân chủ hóa”../.

Trương Minh Hòa
20.11.2009

http://tinparis.net/vn_index.html

November 21, 2009 Posted by | RỜ MU RÙA" CHÍNH TRỊ" - TRƯƠNG MINH HÒA (Tinparis.net) | | Leave a comment